Theo đó, các nhà khoa học tại Bảo tàng Thiên nhiên Việt Nam, Viện Hàn lâm khoa học và công nghệ Việt Nam và Trường Đại học Tôn Đức Thắng đã thực hiện nghiên cứu dựa trên 42 mẫu sâm Lai Châu và 12 mẫu sâm Ngọc Linh, theo phát triển phương pháp phân tích bộ chất chuyển hóa không định hướng để phân biệt. Mẫu đại diện của hai loại sâm cũng được phân tích bằng phương pháp giải trình tự gene ITS-rDNA để xác định nguồn gốc.
Đề tài nghiên cứu này được thực hiện từ tháng 11/2022 - 6/2023, và đã có kết quả. Phân tích cho thấy, có 13 saponin đặc trưng. Trong đó, sâm Ngọc Linh đặc trưng bởi 7 saponin bao gồm majonoside R2, vinaginsenoside R13 (V-R13), ginsenoside Rd (G-Rd), ginsenoside Rb1 (G-Rb1), notoginsenoside Fa (N-Fa), pseudoginsenoside Rs1 (PG-Rs1) và quinquenoside R1 (Q-R1). Sâm Lai Châu đặc trưng bởi 6 saponin bao gồm majonoside R1 (M-R1), vinaginsenoside R2 (V-R2), ginsenoside Rb2 (G-Rb2), notoginsenoside Fc (N-Fc), notoginsenoside R2 (N-R2) và notoginsenoside R4 (N-R4).
Việc phân tích trên ra đời khi trên mạng và ngay tại vùng Ngọc Linh, nạn mua bán sâm Ngọc Linh diễn ra tràn lan. Các hoạt chất đặc trưng trên từng loại sâm được tìm thấy, nhằm phân biệt chính xác cả sâm tươi và sâm đã chế biến. Điều này giúp người tiêu dùng chọn đúng giá trị sản phẩm, tránh nhầm lẫn, giả mạo. Hiện, nhóm nghiên cứu đang tiếp tục các giai đoạn tiếp theo để có thể đưa ra công nghệ xác định nhanh hơn thay vì phải phân tích trong phòng thí nghiệm như hiện nay.
Sâm Ngọc Linh phân bố tập trung ở núi Ngọc Linh thuộc hai tỉnh Kon Tum và Quảng Nam. Các nghiên cứu cho thấy sâm Ngọc Linh chứa 52 hợp chất saponin có tác dụng chống ô xy hóa, giảm nguy cơ ung thư, cholesterol... Sâm Lai Châu phân bố chủ yếu ở các huyện vùng cao Mường Tè và Sìn Hồ (Lai Châu), còn được gọi là tam thất đen, tam thất đỏ. Cả hai loại sâm này hiện được nhân giống tại Lâm Đồng.